"Khiến anh sợ hãi rồi sao?"
Thiên Nga Đen lấy ra chiếc khăn tay nhẹ nhàng lau tay, sau đó quay lại hỏi Lâm Chính.
Giọng nói vẫn dịu dàng như vậy.
Lâm Chính vờ như sợ hãi đến mức không thốt nên lời.
"Không cần lo lắng, tôi sẽ không giết anh đâu. Bà ta hại chết em trai tôi, trước đó tôi bận làm nhiệm vụ nên chưa giải quyết được món nợ này. Hiện giờ thì xong rồi, tôi chỉ đang báo thù mà thôi".
Thiên Nga Đen bình tĩnh nói: "Anh đi cùng tôi đi, tôi đưa anh tới tổng bộ".
Nói rồi, Thiên Nga Đen đi về phía tảng đá lớn.
Lâm Chính nhìn cơ thể Độc lão thái đã tan thành cát bụi thì có chút sững sờ.
Anh căn bản không thể nhìn thấu Thiên Nga Đen này, không hiểu được rốt cuộc cô ta là người như thế nào!
Thôi mặc kệ.
Cứ tới trụ sở rồi tính sau!
Lâm Chính nghĩ thầm, sau đó lập tức đi về phía trước.
Rầm rầm rầm.
Bên dưới tảng đá là một cái hố rộng, bên trong là một hành lang dài.
Thiên Nga Đen đi theo lối hành lang, nhưng chưa đi được mấy bước, cô ta quay đầu nhìn Lâm Chính rồi nói: "Ở đây khá tối, anh cẩn thận một chút".
"Được".
Lâm Chính cẩn trọng đi xuống dưới.
Thiên Nga Đen đi trước dẫn đường, Lâm Chính theo sát phía sau.
Cô ta không đi nhanh, như thể sợ Lâm Chính không theo kịp.
Đường đi bên trọng rất rộng, dần dần hai bên cũng có đèn, tầm nhìn cũng tốt hơn nhiều.
Đi như vậy một lát thì họ đến một nơi giống như một đại điện.
Ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815827/chuong-5050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.