Lâm Chính nhìn chằm chằm pháp trận kia một lúc lâu, sau đó giơ tay lên, tế ra dị hỏa, bao trùm lấy cục thịt quái dị.
Xèo xèo xèo.
Cục thịt quái dị bốc cháy, không ngừng phát ra tiếng la hét thê thảm.
Dường như có một người sống đang chịu đủ giày vò trong ngọn lửa.
Nhưng âm thanh nhanh chóng im bặt.
Cục thịt quái dị dần chết đi.
Mọi người thấy thế mới thở phào nhẹ nhõm.
Ầm ầm ầm.
Đúng lúc này, mặt đất bắt đầu chấn động.
Chỉ thấy đại thống soái dẫn theo rất nhiều quân Bắc Cảnh ùa về phía này.
"Tướng Lâm!".
Đại thống soái xuống xe, gấp gáp kêu lên: "Cậu không sao chứ?".
"Đại thống soái, tôi không sao, An Thanh đã trốn đi từ lối bên phải, xin ông hãy nhanh chóng đuổi theo!".
Lâm Chính lớn tiếng nói.
"Được!".
Đại thống soái Trình Sơn Hà gật đầu, lập tức dẫn bộ đội đuổi theo An Thanh.
Lâm Chính thì ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm huyết trận, ánh mắt đanh lại.
"Tướng Lâm, có phát hiện gì không?".
Hứa Chỉ Sương chạy bước nhỏ tới, lên tiếng hỏi.
"Huyết trận này quỷ dị quá!".
Lâm Chính đặt bàn tay lên trên huyết trận, sau đó hơi dùng sức.
Vù!
Dị hỏa đáng sợ lại bùng lên trong lòng bàn tay anh, thiêu sạch huyết trận và những nơi huyết trận bao phủ.
"Loại huyết trận này cực kỳ khó loại bỏ, với năng lực của các cô thì không thể phá hoại nó được! Mà không phá hoại được nó thì nó sẽ không ngừng ăn mòn dung hòa các xác chết xung quanh để trưởng thành. Sau một trận đại chiến, nó sẽ trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815810/chuong-5033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.