"Sao lại thế này?".
"Không! Không thể nào!".
"Tướng Lâm! Anh đâu rồi?".
"Tướng Lâm!".
Hứa Chỉ Sương dáo dác nhìn xung quanh.
Trong ngoài cứ điểm số 3 toàn là thi thể, tuy hầu hết là của quân Man Vệ, nhưng các chiến sĩ Long Quốc tử trận cũng không phải là ít.
Chứng kiến cảnh tượng đáng sợ này, trái tim Hứa Chỉ Sương như muốn vọt lên tận họng.
Lâm Chính không thấy tung tích, nếu anh có mệnh hệ gì thì chính là trời sập.
Dù sao thân phận long soái của anh cũng rành rành ở đó.
Nếu long soái chết trận, thì đây chắc chắn sẽ là đả kích mang tính hủy diệt đối với sĩ khí của quân đội Long Quốc.
Hứa Chỉ Sương vội vàng tìm kiếm thi thể của Lâm Chính.
Nhưng tìm một hồi vẫn không thấy đâu.
Hơn nữa, điều khiến cô ta vô cùng khó hiểu là tại sao cứ điểm số 3 không một bóng người?
Nếu phản quân tấn công cứ điểm số 3 và giành được thắng lợi, thì chắc hẳn sẽ chiếm luôn nơi này, xây dựng phòng ngự.
Nếu cứ điểm số 3 đánh lui phản quân, thì nơi này cũng nên có thủ quân mới phải.
Nhưng màn sáng không thể mở được, chỉ dựa vào binh lực của cứ điểm số 3 mà muốn giữ được nơi này thì đúng là khó hơn lên trời.
Hứa Chỉ Sương tìm kiếm một lượt, phát hiện quả thực không một bóng người, thế là cũng không giấu giếm nữa, nghênh ngang tìm kiếm manh mối.
Cô ta kiểm tra thiết bị màn sáng.
"Bị con người phá hoại, xem ra thủ quân của cứ điểm số 3 lành ít dữ nhiều rồi".
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815791/chuong-5014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.