"Tướng Lâm đợi tôi với! Tướng Lâm!"
Hứa Chỉ Sương vừa chạy vừa thở hổn hển.
Cô ta đã tăng tốc độ của mình lên đến cực độ.
Tốc độ còn nhanh hơn cả loài báo luồn lách giữa những ngọn núi hiểm trở.
Nhưng dù vậy, vẫn không thể theo kịp tốc độ của Lâm Chính.
Lâm Chính bay lên không trung như một chùm tia sáng phóng thẳng vào không gian.
Sau khi đại thống lĩnh từ chối yêu cầu để anh đi đến cứ điểm số 3 chi viện, Hứa Chỉ Sương định về phòng nghỉ ngơi nhưng lại tình cờ nhìn thấy Lâm Chính rời khỏi lều quân sự nên mới lặng lẽ đi theo.
Không ngờ Lâm Chính lại lao thẳng tới cứ điểm số 3.
Hứa Chỉ Sương lập tức hiểu được ý định của Lâm Chính nên vội vã đuổi theo.
Nhưng Lâm Chính lại không hề có ý đợi cô ta.
Một lúc sau, Hứa Chỉ Sương không còn nhìn thấy Lâm Chính đâu nữa.
Hứa Chỉ Sương nhận ra tình hình không ổn, vội vàng lấy điện thoại di động ra liên lạc với đại thống lĩnh.
Với quyền hạn của mình, cô ta không thể nói chuyện trực tiếp với đại thống lĩnh, cuộc gọi được chuyển đến trụ sở chính.
"Tôi là Hứa Chỉ Sương, đội trưởng đội Cấm Vệ, tôi có việc khẩn cấp cần báo cáo. Tôi vừa nhìn thấy tướng Lâm một mình đi đến cứ điểm số ba, tôi yêu cầu gửi quân tiếp viện ngay lập tức để bảo vệ Long soái!"
"Đội trưởng Hứa, đại thống lĩnh đã dẫn theo hai vạn binh lính tới cứ điểm số 3, họ đã lên đường rồi. Chúng tôi cũng vừa nhận được tin tức cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815780/chuong-5003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.