Lâm Chính chậm rãi bước về phía Tu La Vương.
Bước đi ung dung, ánh mắt coi thường.
Đám người ngơ ngác nhìn anh.
Không ai ngờ Giang Thành nho nhỏ lại có nhân vật lớn như vậy.
“Đây chính là long soái sao?”.
Hứa Chỉ Sương lẩm bẩm.
Bây giờ cô ta mới phát hiện tầm nhìn của mình nông cạn đến mức nào, hiểu biết của mình nực cười đến mức nào.
Cấp trên phong cho người này là long soái thứ tư của Long Quốc sao có thể không có dụng ý?
Mình lại gièm pha tướng Lâm, coi thường tướng Lâm, nghi ngờ năng lực của anh hết lần này đến lần khác…
Nghĩ tới những việc mình làm, những lời mình nói với Lâm Chính trước kia, Hứa Chỉ Sương không khỏi hổ thẹn, chỉ muốn tìm một lỗ chui xuống.
Chẳng lâu sau, Lâm Chính đã đứng trước mặt Tu La Vương.
Lúc này Tu La Vương đã bị sức mạnh phi thăng của Lâm Chính áp chế đến mức cất bước khó khăn, đừng nói tới chuyện đấu tranh chém giết với Lâm Chính.
“Chờ đã, chúng ta nói chuyện đã, chúng ta nói chuyện có được không?”.
Tu La Vương hoảng hốt, lập tức lên tiếng.
Lâm Chính không nói gì mà chậm rãi nâng tay lên, sức mạnh phi thăng đáng sợ lưu chuyển trong lòng bàn tay anh.
Chưởng này đánh xuống, Tu La Vương tan xương nát thịt cũng không có gì lạ.
Nhìn ánh mắt chất chứa sát ý của Lâm Chính, Tu La Vương không dám do dự thêm nữa, lập tức gào lên: “Tôi đầu hàng! Tôi đầu hàng!”.
Lâm Chính nghe vậy mới xua đi sức mạnh phi thăng trong tay, sau đó lấy vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815767/chuong-4990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.