"Lâm tiên sinh của các người tìm tôi có việc gì?"
Eddie lại châm một điếu thuốc, bình thản hỏi.
Tào Tùng Dương không đáp.
"Này! Đoàn trưởng của chúng tôi đang nói chuyện với ông đấy! Chúng tôi đang nói tiếng Long Quốc đấy, lẽ nào ông nghe không hiểu?"
Một gã đàn ông bên cạnh quát lên với vẻ bất mãn.
Tào Tùng Dương liếc nhìn đám người này, sau đó lạnh lùng đáp: "Lâm tiên sinh ở trong đó, lát nữa vào các người sẽ biết là chuyện gì thôi! Sao còn phải hỏi tôi?"
"Ông!"
Đám người kia giận tím mặt, đang định phát tiết nhưng lại bị Eddie ngăn lại.
"Mọi người chớ nóng giận, dù gì cũng tới đây rồi. Bọn họ muốn giở trò gì, chúng ta sẽ biết ngay thôi!"
Eddie xoa dịu đám người kia, sau đó mặt không cảm xúc quan sát Tào Tùng Dương: "Có điều tôi phải cảnh cáo ông! Binh đoàn lính đánh thuê Tử Diệu Hoa chúng tôi không phải dễ bắt nạt đâu, nếu các người có ý đồ xấu gì, tôi cũng không ngại san phẳng nơi này!"
"Được!"
Tào Tùng Dương khẽ gật đầu.
Đoàn người nhanh chóng đến trước cửa căn phòng.
Tào Tùng Dương nhẹ nhàng gõ cửa.
"Mời vào!"
Bên trong vọng ra giọng Lâm Chính.
Tào Tùng Dương đẩy cửa bước vào.
Người của đoàn lính đánh thuê cũng miệng phì phèo thuốc lá thi nhau bước vào.
Chẳng mấy chốc, khói thuốc mù mịt khắp căn phòng.
Eddie lập tức quan sát Lâm Chính.
Mặt ông ta đanh lại, có điều chưa quan sát Lâm Chính bao lâu thì lại bị thu hút bởi mấy kẻ đang không mặc quần áo trên mặt đất.
"Xem ra Lâm tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815750/chuong-4973.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.