"Đội trưởng! Việc này..."
"Chúng ta đã bố trí mai phục cả một ngày, đám chuột này sắp sa lưới rồi, sao có thể thả chúng đi chứ?"
Thành viên đội Cấm Vệ không cam tâm, đều không muốn lùi lại.
"Vậy làm gì còn cách nào? Long soái của Long Quốc đã ra lệnh rồi! Chúng ta cũng không thể không nể mặt anh ta. Haizz, lui cả đi! Vì mấy con chuột nhắt này cũng không cần làm đến mức trở mặt với Long soái, nếu không sau này sẽ khó sống ở Long Quốc".
Hứa Chỉ Sương vẻ mặt chán chường, lời nói đầy quái gở, nghe rất khó chịu.
Đội Cấm Vệ chỉ đành bỏ qua.
Nhưng ánh mắt họ nhìn Lâm Chính đầy khinh thường và không cam tâm.
Chu Huyền Long cau mày, không dám lên tiếng.
Cấp bậc của đội Cấm Vệ này cao hơn ông ta rất nhiều.
Lâm Chính ngược lại vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
Rất nhanh sau đó, người của đội Cấm Vệ dạt ra tạo thành một lối ra hẹp.
Đám người ngoại quốc thấy vậy, không dám chậm trễ một giây, vội vã lao qua khe hở, trong nháy mắt chạy ra ngoài phố rồi biến mất không tăm tích.
"Đuổi theo!"
Người của đội Cấm Vệ định truy đuổi, nhưng Hứa Chỉ Sương đã ngăn họ lại.
"Đám chuột nhắt này là do tướng Lâm ép chúng ta thả ra, giờ đám người này ra ngoài có gây chuyện gì thì cũng để tướng Lâm tự xử lý!"
Hứa Chỉ Sương cười khẩy, liếc nhìn Lâm Chính: "Tướng Lâm, việc này anh phụ trách đi nhé, chúng tôi đều mệt rồi nên về trước nghỉ ngơi đây!"
Dứt lời, cô ta xoay người dẫn đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815748/chuong-4971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.