Xe gần đến cổng, đám Từ Thiên dẫn đường đã dừng lại, xuống xe đi vào cổng.
“Bọn họ làm cái gì vậy?”.
Louis tỏ vẻ nghi hoặc, lên tiếng hỏi.
“Anh Louis, anh không biết sao? Học viện Huyền Y Phái có một quy định, không được lái bất cứ chiếc xe nào vào trong học viện, một là suy nghĩ cho sự an toàn của bệnh nhân trong học viện, hai là lo rằng xe vào quá nhiều sẽ cản đường của xe cứu thương”.
Lý Nông Yến cười nói.
“Còn có quy định như vậy sao?”.
Louis cười khinh miệt: “Mặc kệ bọn họ, cứ lái vào đi”.
“Anh Louis, làm vậy chỉ sợ sẽ chọc giận thần y Lâm!”.
Giám đốc Vương có chút lo lắng nói.
“Sợ gì chứ? Có anh Louis ở đây, một thần y Lâm tép riu là cái thá gì?”.
Lý Nông Yến ở bên cạnh tỏ vẻ khinh thường.
Mọi người đều gật đầu đồng ý.
Chiếc xe lái thẳng vào trong học viện.
Đám Từ Thiên đang đi về phía phòng thuốc của Lâm Chính thấy thế đều nhíu mày.
Nhưng không ai nói gì.
Két!
Những chiếc xe con màu đen này nhanh chóng dừng trước tòa nhà chính giữa của học viện.
“Thần y Lâm của các ông đâu?”.
Lý Nông Yến thò đầu ra khỏi cửa sổ xe, hét lên với Từ Thiên đang đi tới.
“Cô nói nhỏ thôi, đây là bệnh viện, rất nhiều bệnh nhân đang nghỉ ngơi”.
Từ Thiên lập tức lên tiếng nhắc nhở.
“Hừ, chẳng phải thần y Lâm của các ông muốn gặp chúng tôi sao? Bây giờ chúng tôi hơi to một tý đã bị nói? Vậy lát nữa thần y Lâm nói chuyện với chúng tôi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815737/chuong-4960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.