Năng lượng sạch quá.
Lẽ nào đây là năng lượng của mỏ khoáng Huyền Hoàng?”
Anh để xe đạp công cộng sang một bên, chạy đến trước, cảm nhận thật kỹ nguồn năng lượng này.
Nhưng điều khiến anh ngạc nhiên là mặc dù năng lượng này rất thuần túy nhưng không dày đặc, hơn nữa chỉ có một chút.
Nếu có cả vùng mạch mỏ khoáng Huyền Hoàng thì chẳng phải toàn bộ khu vực này sẽ tỏa ra năng lượng sao?
Lẽ nào chút năng lượng này đến từ Huyền Hoàng Khoáng Tâm?
Lâm Chính đi đến chỗ toát ra năng lượng, nhắm mắt cảm nhận, sau đó nói với bác lái máy xúc: “Nơi này còn phải đào sâu bao nhiêu nữa vậy?”
“Mười mấy, hai mươi mét! Có vấn đề gì sao?”
Bác tài ngậm điếu thuốc nhìn Lâm Chính nói.
“Không có gì”.
Lâm Chính xua tay, nhìn chút năng lượng đó suy nghĩ.
Từ mật độ tỏa ra của năng lượng, có lẽ Huyền Hoàng Khoáng Tâm sâu ít nhất một trăm mét.
Dựa vào máy xúc không có tác dụng, vẫn nên tay không đi lấy.
Lâm Chính nhìn xung quanh, bây giờ không phải lúc thích hợp để làm chuyện này, vẫn nên đợi đến tối vậy.
Anh thở ra một hơi, định rời đi.
“Lâm Chính? Sao anh lại ở đây?”
Một giọng nói đầy vẻ ngạc nhiên vang lên.
Lâm Chính sửng sốt, ngước mắt lên nhìn.
Mới phát hiện có một nhóm người đi đến đây.
Người đi đầu là Tô Nhu.
Bên cạnh cô còn có vài người nam nữ tóc vàng, mắt xanh, trong đó có Louis.
Louis híp mắt cười ẩn ý nhìn Lâm Chính, dường như hắn đã không để bụng chuyện hôm qua nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815727/chuong-4950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.