Trong tẩm cung, một cô gái quần áo xộc xệch, trên người cắm đầy châm, đang bị một bóng dáng như núi thịt cưỡng chế bắt uống thuốc.
"Bệ hạ, tha cho nô tì đi! Bệ hạ, xin người hãy tha cho nô tì".
Cô gái khóc lóc van xin, nhưng dù cô ta van nài kiểu gì cũng vô ích.
Đôi mắt Quốc Vương đỏ ngầu, cầm đan hoàn nhét vào miệng cô ta, thấy cô gái không chịu phối hợp, liền giơ cánh tay cường tráng lên, đánh mạnh vào người cô †a.
Bốp! Cô gái bay đi như một bao cát, va vào cây cột, gãy xương toàn thân, không gượng dậy nổi, miệng phun ra máu tươi.
Quốc Vương rời khỏi long sàng, lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta.
"Thể chất của cô quá yếu, nếu không dùng châm dùng thuốc, thì làm sao mang long thai được? Làm sao có thể sinh ra Thái tử kế thừa đại nghiệp? Quả nhân lâm hạnh cô là phúc mấy đời nhà cô, sao cô dám từ chối sự ban thưởng này chứ?".
Dứt lời, ông ta xách cô gái lên như xách một con gà, ném trở lại long sàng.
Cơ thể cô gái co giật, không còn sức lực phản kháng nữa.
Đúng lúc núi thịt của Quốc Vương sắp đè xuống.
"Bệ hại".
Thái giám già vội vàng chạy vào.
"Hử?'.
Quốc Vương nổi giận, quay lại lạnh lùng nhìn ông ta.
Thái giám già sợ đến mức vội vàng quỳ xuống, không dám ngẩng đầu lên: "Bẩm bệ hạ, ngoài cung có người làm loạn, cấm quân đều được huy động, nhưng khó mà trấn áp được. Ngoài ra còn có rất nhiều người dân giúp kẻ phản loạn, lão nô to gan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815673/chuong-4896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.