Ban đầu Độc Cô Vấn đã không định đầu hàng.
Nhưng hắn không thể làm ảnh hưởng đến người của một thành.
Có lẽ sẽ có người giống như hắn, thà chết cũng không muốn cúi đầu trước Lâm Chính, nhưng nhiều người muốn sống hơn.
Thế là hắn nói Độc Cô Hổ dẫn người đi nhận tội đầu hàng.
Còn hắn thì không.
Bọn họ âm thầm ngẩng đầu, nhìn Độc Cô Vấn rút kiếm đối đầu với Lâm Chính, tất cả đều sửng sốt.
“Anh muốn phản kháng tôi?”, Lâm Chính bình tĩnh hỏi.
“Phải”.
“Anh cho người của toàn thành đầu hàng, vì sao anh lại muốn ra tay? Anh không sợ tôi nổi giận sẽ diệt Độc Cô Thành hay sao?”, Lâm Chính lại hỏi.
“Anh sẽ không làm vậy”.
Độc Cô Vấn nói: “Anh là người ân oán phân minh, cho dù tôi làm anh bị thương hoặc giết anh, anh cũng sẽ không oán hận Độc Cô Thành. Tôi có thể phản kháng, nhưng bọn họ thì không, cho bọn họ đầu hàng là vì thế gia Độc Gô, còn tôi rút kiếm là vì bản thân tôi! Lâm minh chủ, tới đi, để tôi xem Lục Địa Thần Tiên tại thế như anh rốt cuộc có thực lực mạnh đến mức nào!”.
Nói xong, Độc Cô Vấn sử dụng toàn bộ khí ý, chân bước về phía Lâm Chính.
Ý chí chiến đấu mạnh mẽ.
Lâm Chính chỉ ngồi yên tĩnh trên lưng ngựa, hững hờ nhìn Độc Cô Vấn đi tới.
Đợi khi hắn đến gần. Ầm! Trường kiếm trong tay Độc Cô Vấn đột nhiên nổ tung, hóa thành cát bụi, bay ra tứ phía.
Độc Cô Vấn chấn động, con ngươi mở to, nhìn Lâm Chính khó tin.
Hắn nhìn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815662/chuong-4885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.