“Đám người Độc Cô Thành, các người... các người làm vậy vì cái gì?”.
Tông chủ Hồng Mộc Tông không tin nổi gào lên.
“Điểm Thạch Phái, Thương Kiếm Môn giúp nhà họ
Mãn tấn công Lâm minh chủ, tội ác cùng cực, đáng giết! Hồng Mộc Tông các người cũng không phải kẻ tốt lành gì, đáng giết!”.
Thành chủ Độc Cô Thành lên tiếng, vẻ mặt khinh thường.
“Các người...
Tông chủ Hồng Mộc Tông hiểu ra, thành chủ Độc Cô Thành chỉ muốn hưởng lợi một mình.
Chung quy Độc Cô Thành cũng là thế tộc bá chủ, bọn họ đâu phải là đối thủ.
Không lâu sau, các thế tộc nhỏ bị tàn sát, hiện †rường máu chảy thành sông, thi thể chất đầy.
Đợi Sở Thu, thành chủ Nam Ly Thành và những người khác đuổi tới, người của Độc Cô Thành đã đang quét dọn chiến trường.
“Thành chủ Độc Cô Thành?”.
Trang chủ Vân Tiếu nhíu mày.
“Trang chủ Vân Tiếu, các vị, đã lâu không gặp”.
Thành chủ Độc Cô Thành chắp tay, mỉm cười nói.
“Sao các người lại ở đây?”.
Sở Thu nghỉ hoặc hỏi.
“Chúng tôi nghe liên minh Thanh Huyền xảy ra biến cố nên đến đây chỉ viện, hi vọng chúng tôi không đến muộn”.
Thành chủ Độc Cô Thành mỉm cười nói. “Thế à?”.
Trang chủ Vân Tiếu lạnh lùng hừ một tiếng, không có cảm xúc gì, nói: “Hi vọng không phải các người âm thầm quan sát, đợi tình hình đã định mới nhảy ra giành công”.
“Không có, tuyệt đối không có chuyện đó”.
Thành chủ Độc Cô Thành xua tay, mỉm cười nói: “Độc Cô Thành chúng tôi có quan hệ mật thiết với Lâm minh chủ như thể tay chân, sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815654/chuong-4877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.