Sắc mặt Mãn Long u ám, lạnh lùng nhìn chằm chằm Vu Hồng: “Nhiệm vụ thất bại, người nhà họ Mãn đều bị giết, cô còn dám quay về? Vu Hồng! Cô đáng bị tội gì?"
“Đại nhân... tôi..."
“Người đâu, bắt lấy Vu Hồng, hôm nay tôi muốn luyện sống cô tai”
Mãn Long hét lên.
"RõI"
Cao thủ nhà họ Mãn từ hai bên tiến lên phía trước.
“Cô ta không có lỗi, sao có thể giết người lung tung? Gia chủ nhà họ Mãn chẳng lẽ lại để bụng chuyện này sao?"
Ngoài điện vang lên một âm thanh cực lớn.
Mọi người vừa nghe thấy bỗng kinh ngạc, rối rít đứng lên quỳ gối, dập đầu bái lạy nơi phát ra giọng nói.
“Bái kiến ông tổi"
“Lễ bái ông tổi”
Âm thanh như thủy triều, như núi kêu biển gào. Sao đó, một lưồng sáng vàng rọi vào trong điện.
Khi mọi người lấy lại tỉnh thần thì thấy một ông lão tóc trắng, râu trắng, mặc áo bào trắng đứng ở trên điện.
Ông lão chắp hai tay sau lưng, đôi mắt trắng như ngọc, tiên khí tràn ra từ trong cơ thể, làm nổi bật tiên ý dồi dào.
Người này chính là ông tổ nhà họ Mãn.
“Ông tổ, vì Vu Hồng đưa ra ý kiến tệ hại dẫn đến Mãn Mục chết trong tay Lâm Chính! Vu Hồng tội đáng muôn chết, phải giết cô ta để tế người của nhà họ Mãn chúng ta”.
Mãn Yến được người khác đánh thức, nhìn ông tổ đứng giữa điện đường, lập tức quỳ xuống khóc lóc.
Ông tổ nhà họ Mãn lạnh lùng nhìn Mãn Yến, không vui không buồn: “Chuyện này không thể trách Vu Hồng. Lúc nãy tôi đã giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815627/chuong-4850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.