“Lâm tiên chủ nói gì vậy chứ? Từ nay về sau chúng †a là bạn bè tốt, nếu có chuyện cần giúp đỡ, cứ việc nói ra, Tiên Cốc chúng tôi chắc chắn sẽ hết mình giúp đỡ”.
Thiên Huyền Nhất cười nói.
Hiện giờ tâm trạng ông ta đang rất tốt.
"Thiên cốc chủ đã nói như vậy thì tôi có yêu cầu hơi quá đáng”.
“Ồ? Lâm tiên chủ nói đi".
Thiên Huyền Nhất hơi thận trọng, sợ rằng Lâm Chính sẽ đưa ra yêu cầu vô lý.
“Tôi muốn Thiên cốc chủ thả tất cả nô lệ trong Tiên Cốc ra”.
Lâm Chính nói thẳng
. "Cái gì?"
Những người khác đều kinh ngạc.
'Thiên Huyền Nhất cũng cau mày, nhìn chằm chằmLâm Chính trầm giọng nói:
"Lâm tiên chủ muốn làm thánh nhân à?"
“Tôi không phải thánh nhân, càng không phải người tốt lành gì, chẳng qua tôi cảm thấy, tu đạo cần thành thật, trả tự do cho những nô lệ này có lẽ có thể tích một ít phúc đức cho bản thân, cũng tốt cho các người!"
“Chúng tôi cần những nô lệ kia thu thập tài nguyên cho chúng tôi, giúp chúng tôi tu luyện, nếu như thả tất cả, vậy ai giúp chúng tôi khai thác mỏ? Ai giúp chúng tôi luyện chế đan dược? Lâm tiên chủ, yêu cầu này hơi quá rồi"
Một lãnh đạo cấp cao của Tiên Cốc nói.
"Nói không sai, Lâm tiên chủ, nếu cậu xen vào chuyện này, sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ Tiên Cốc chúng tôi! Thả tất cả nô lệ? Không! Tuyệt đối không thể nào!"
“Cốc chủ, tuyệt đối không thể đồng ý!”
“Đúng vậy cốc chủ, không thể đồng ý!”
Mọi người rốt rít khuyên ngăn.
Thiên Huyền Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815611/chuong-4834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.