Lâm Chính lập tức rời đi.
Anh đi rất vội vàng, như thể một giây cũng không muốn ở lại Tiên tộc.
Điều đó khiến ba người kia hiểu ra lòng anh vốn không ở đây.
Nhìn khối khoáng thạch lớn thần kỳ vô song trong tay, tâm trạng họ vô cùng phức tạp.
"Thật không ngờ chúng ta đã lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử!"
Thượng chủ cười khổ, liên tục lắc đầu. Nguyên chủ không nói năng gì.
Băng chủ nắm chặt khối khoáng thạch trong tay, trong mắt đầy sự tức giận.
Một lúc sau, cô ta ném khối khoáng thạch xuống đất rồi nói: "Ai thèm viên đá nát của anh ta kia chứ?"
Hai người kia thấy vậy thì cũng hiểu được tâm trạng Băng chủ.
Băng chủ không những muốn ngồi lên vị trí Tiên chủ, lại rất muốn dạy dỗ Lâm Chính, vậy mà cuối cùng lại thành ra thế này.
Hiện giờ Lâm Chính không chỉ có được sức mạnh phi thăng biến dị vô song mà còn được lòng rất nhiều tộc nhân Tiên tộc, được họ ngưỡng mộ sùng bái. Thậm chí, anh còn tặng cho họ khoáng thạch quý giá.
Cô ta biết cả đời này mình cũng không thể báo thù Lâm Chính.
"Nếu Băng chủ không cần, tôi có thể nhận thay".
Thượng chủ cười toét miệng, không khách khí mà thò tay định nhặt lên ngay.
Băng chủ thấy vậy liền lập tức tóm lấy, khối khoáng thạch lập tức bay lại vào tay cô ta.
"Mặc dù tôi không cần nhưng người khác cũng đừng hòng được dùng!"
Băng chủ hừ lạnh, quay lưng rời đi. "Chẳng hiểu kiểu gì". Thượng chủ cau mày.
Nguyên chủ không thèm để ý đến hai người kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815602/chuong-4825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.