Những điều mà Độc Cô Vấn nói đều hi vọng Lâm Chính sẽ không đi hi sinh một cách vô ích. Hắn thấy Lâm Chính không thể có hi vọng chiến thắng khi đối đầu với lão tổ nhà họ Mãn.
Lâm Chính đương nhiên cũng biết điều đó. Thực ra ở thời điểm trước mắt anh cũng không vội báo thù. Bởi vì quan trọng hơn việc báo thù là việc cứu người.
Sau khi Độc Cô Vấn đi khỏi, Lâm Chính lập tức tới Phong Hải Các tìm cách điều trị cho Ái Nhiễm. Vu Hồng, thành chủ Nam Ly Thành đều vội vàng có mặt.
“Minh chủ, cô Ái Nhiễm đã chết rồi. Mọi cách giờ đều vô ích thôi...”
Thành chủ thấy Lâm CHÍnh không ngừng châm kim cho Ái Nhiễm nhưng tất cả đều bay bật ra. Dù Lâm Chính có cố gắng thế nào cũng vô ích.
“Minh chủ..., Vu Hồng lên tiếng.
Nhìn Lâm Chính như kẻ điên, cô ta cũng đau lòng. 'Thế nhưng sau khi làm vậy liên tiếp một tiếng đồng hồ thì Lâm Chính dừng lại.
“Thuốc, mau lấy thuốc”, anh gào lên. Hai người giật mình.
“Minh chủ, lấy thuốc gì?”
“Huyết Chi, Linh Căn, Thiên Vũ Thảo...nhanh lên, mau mang những thứ đó tới đây đồng thời cần bồn tắm, đun thuốc, nhanh.
Hai người vội vàng làm theo. Một lúc sau một cái bồn tắm bằng gỗ được đưa tới. Vu Hồng đốt lửa, đổ đây nước vào bồn, bỏ thuốc vào và bắt đầu đun lên.
Thành chủ hoang mang. Lâm Chính ôm lấy cơ thể của Ái Nhiễm đặt vào trong bồn.
“Minh chủ làm gì vậy?”, Vu Hồng hỏi
“Khí tức kia sẽ không ở trong cơ thể của cô ấy lâu Có khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815594/chuong-4817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.