Chẳng mấy chốc, người của Tiên Cốc đã lao ra khỏi hẻm núi, bày trận chờ đợi.
"Ai là Tiên chủ mới của Tiên Tộc?”
Người đàn ông có chòm dâu dê bước ra khỏi đoàn người Tiên Cốc.
Người đàn ông mặc áo gấm, đeo vòng cổ vòng tay, nhìn rất xa hoa hào nhoáng, nhưng điều khiến người khác ngạc nhiên là khí chất ông ta, không thua kém chủ của ba khu Tiên Tộc.
Những người này xuất hiện, khiến cho đám Nguyên chủ phải dừng kế hoạch.
Lâm Chính xoay người, nhìn người đàn ông, thờ ơ nói.
"Ông là ai?"
"Tôi là phó cốc chủ Tiên Cốc - La Thành Tiên, nghe nói Tiên chủ muốn đến Tiên Cốc xin chỉ bảo, cho nên tôi đành ra đây lĩnh giáo!"
Người đàn ông trung niên nhàn nhạt nói.
Lời nói đây kiêu ngạo.
"Phó cốc chủ?”
Lâm Chính cau mày.
Những người khác của Tiên Tộc ngay lập tức khó chịu.
“Đồ khốn, Tiên chủ chúng tôi đích thân đến, sao cốc chủ các ông không xuất hiện? Sao hả? Khinh thường người Tiên Tộc chúng tôi à?”
"Đừng kiêu ngạo như vậy!" "Đáng ghét!" Đám đông mắng mỏ, lòng đầy căm phần.
Lâm Chính giơ tay ra hiệu cho mọi người bình tĩnh, sau đó thúc ngựa tiến về phía trước.
"Tôi là Tiên chủ!" “Cậu hả?”
La Thành Tiên nhìn Lâm Chính từ trên xuống dưới, không nhịn được cười to: "Tôi còn tưởng rằng Tiên chủ là ai! Không ngờ là đứa trẻ chưa thành niên! Nực cười! Nực cười! Ha ha ha... "
Lời này nói ra, đám người Nguyên chủ không khỏi cau mày.
"Tôi có nghe nói về cuộc đấu của các người! Băng chủ, Nguyên chủ, Thượng chủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815586/chuong-4809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.