“Sắp chết rồi hả?”
Lâm Chính biến sắc, tóm chặt lấy người đó gào: “Rốt cuộc chuyện là sao? Hàn Mai ở đâu? Nói cho tôi biết! Mau lên!”
“Gia chủ... cô ấy đang ở trong nhà xác băng...”
Người đàn muốn khóc nhưng không ra nước mắt nói.
“Nhà xác băng?” Lâm Chính quay đầu lại nhìn Chi Lan.
Sắc mặt Chỉ Lan rất khó coi, thấp giọng nói: “Anh muốn làm gì?”
“Người của tôi đang ở đâu?”
Lâm Chính nói.
“Sao nào? Chẳng lẽ là chúng tôi bắt người của anh? Nếu thế, tôi phải thông báo với Băng chủ, mấy người này đều là nô lệ của khu Thiên Tiên chúng tôi, muốn thả họ ra thì phải được Băng chủ cho phép”.
Chỉ Lan nói. “Cô dẫn tôi đi thả người của tôi ra trước, tôi nói cho. cô biết, nếu người của tôi có mệnh hệ gì, tôi sẽ không bỏ qua cho các cô”.
Sắc mặt Lâm Chính dữ tợn nói.
“Khốn nạn! Anh còn muốn đối đầu với Tiên Tộc chúng tôi hả?”
Chi Lan nổi giận, lập tức hét lên. “Cô tưởng tôi không dám sao?”
Hai mắt Lâm Chính đỏ ngầu, cả người toát ra sát khí ngút trời, bao phủ lấy Chi Lan.
Chi Lan run lên, cảm thấy mình như rơi vào trong hầm băng Cửu U, dù cô ta có khả năng chịu lạnh đến mức nào, lúc này cũng run rẩy.
Cô ta nuốt nước bọt, im lặng một lúc nghiêng đầu nói: “Dẫn anh ta đến nhà xác băng tìm người, tôi đi báo cho Băng chủ”.
“Vâng”.
Thành viên khu Thiên Tiên cầm roi bên cạnh gật đầu, lập tức đi trước dẫn đường.
Nhà xác băng là nơi cuối cùng của những nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815554/chuong-4777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.