Lâm Chính ngồi thẳng trên ghế không nói lời nào, gương mặt cực kỳ lạnh lùng.
Người trong phòng hội nghị không dám thở mạnh.
“Anh nói nhiều như vậy mà vẫn chưa nói cho bọn tôi biết cuối cùng là ai đã phục kích các anh!”
Trang chủ Vân Tiếu nhìn chằm chẵm người đang che mặt khóc trên mặt đất, khàn giọng quát.
Người đó gạt nước mắt, đau khổ nói: “Thưa đại nhân, tôi... chúng tôi hoàn toàn không biết mình đã bị ai phục kích... chỉ biết rằng đó có lẽ là chủ của Băng Ma Viên...”
“Trước khi lên đường, Hoa Thiên Hải đã nhận một lượng lớn Thiên Hỏa Đan từ minh chủ! Có Thiên Hỏa Đan ở đó thì sợ gì Băng Hoa Viên chứ?”
'Thành chủ Nam Ly Thành lại gắn giọng nói.
Lúc Hoa Thiên Hải cầm Thiên Hỏa Đan trở về vực Diệt Vong đã từng gửi thư đến nơi đóng quân.
Có Thiên Hỏa Đan ở đó, theo lý mà nói, dù cho không thể đối phó được Băng Ma Viên, thì ít nhất cũng có thể an toàn rút lui, chưa đến mức sẽ bị người ta phục. kích.
Nào ngờ người đó lại khóc rống lên.
“Đại nhân, đúng là lúc đầu Thiên Hỏa Đan có hiệu quả với Băng Ma Viên, thuộc hạ cũng đã chia cho mỗi người một viên Thiên Hỏa Đan, sau khi ăn Thiên Hỏa Đan xong, khí lạnh không thể xâm nhập được, có thể bỏ qua toàn bộ thủ đoạn của Băng Ma Viên, nhưng mà... nhưng mà... không biết thế nào, Băng Ma Viên lại xảy ra đột biến...”
“Ma Băng Viên đột biến?”
Tất cả mọi người đều bật dậy khỏi ghế, trợn mắt kinh ngạc nhìn người đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815536/chuong-4759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.