Sau khi chịu hai mươi roi, Đế Nữ đau đến nỗi muốn ngất đi, căn bản không thể tự đứng dậy.
Thị vệ kia không thèm đếm xỉa, đánh xong liền bỏ đi.
"Không sao chứ?"
"Không...không sao..."
Đế Nữ thâu thào, nhưng còn chưa nói dứt lời thì một cơn đau thấu tâm can nữa lại ập đến khiến cô ta toát mồ hôi lạnh.
"Còn nói không sao? Để tôi châm cứu cho cô!"
Lâm Chính nói rồi lấy ra Hồng Mông Long Châm châm lên lưng Đế Nữ.
Nhưng đã châm mấy kim rồi vẫn chưa thấy tác dụng.
Lâm Chính cau chặt mày lại, quan sát vết thương trên lưng rồi sắc mặt lập tức sa sầm lại.
"Đúng là ác độc! Trên roi còn tẩm chất độc! Vết thương này của cô chỉ e là dăm bữa nửa tháng cũng không thể lành được!"
"Tôi đã quen rồi".
Đế Nữ cười khổ: "Tôi quay về tự đắp thuốc là được rồi, Lâm minh chủ không cần bận tâm".
"“Quen rồi?"
Lâm Chính sững lại, trầm giọng hỏi: "Chỉ vì một câu nói mà đánh cô đến mức này? Xem ra quốc vương này không hề đối xử với cô như con gái!"
"Con gái?”
Trong mắt Đế Nữ thoáng vụt qua một tia căm hận, cô ta nhỏ giọng nói: "Trên thực tế, ông ta chưa từng tin tưởng tôi! Ông ta giữ lại cái mạng này của tôi chẳng qua là muốn trêu đùa tôi mà thôi! Sớm muộn cũng có ngày tôi chết trong tay ông ta!"
"“Trêu đùa?”
"Lâm minh chủ, tạm thời không nói những việc này. Thiên Tuyển Diệp Hoa này chỉ sợ anh không thể lập tức tiếp cận được! Những thị vệ canh giữ ở đó đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815513/chuong-4736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.