Mọi người đưa mắt nhìn nhau, sau đó...
"Ha ha hai".
Tiếng cười lố bịch vang khắp phòng tiệc.
"Anh Hà, tôi thấy anh chàng tên Lâm Chính này còn phù hợp để diễn hài hơn cả anh đấy".
"Tôi nghĩ nếu Long Quốc muốn làm lại “.Joker” thì chắc chắn anh ta là diễn viên phù hợp nhất".
"Thú vị thật! Đây là ngưồn vui của tôi hôm nay đấy!".
"Thế mà cũng có người dám to mồm chém gió trước mặt mọi người! Nực cười!".
Bọn họ cười cợt châm chọc, không thèm quan tâm đến những lời Lâm Chính nói, sau một hồi cười nhạo liền bỏ đi, chẳng đếm xỉa gì đến tên điên này nữa.
"Họ Lâm kia, mày vẫn chưa rõ mình là ai sao? Mày nghĩ mày là ai chứ? Thần y Lâm Giang Thành? Tao nói cho mày biết, cho dù mày là thần y Lâm chó chết gì đó, thì trong giới này, mày gặp ông đây cũng phải cúi đầu".
Thích Phi Long lạnh lùng nhìn Lâm Chính: "Hôm nay nếu không phải sự kiện lớn, ông đây không muốn trở mặt, thì mày nghĩ mày đắc ý được như vậy sao? Đừng vênh váo quái".
Nói xong, mấy người cũng lần lượt rời đi.
Tô Nhu thở dài, không nói gì nữa. Mọi người rời khỏi khách sạn, trở về Giang Thành.
"Tôi xin lỗi, Lâm Chính, lại gây phiền phức lớn cho anh rồi".
'Trên xe, Tô Dư nói đầy áy náy.
"Chị Tô Dư, chuyện này không liên quan đến chị, phiền phức này là do em gây ra, chị không cần gánh họa thay em đâu".
Tô Nhu vội nói.
"Không sao, chỉ là chuyện nhỏ thôi mà".
Lâm Chính mỉm cười.
"Chuyện nhỏ?”".
'Tô Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815494/chuong-4717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.