Nghe được giọng nói này, tất cả mọi người đều sửng sốt, nhìn về phía người lên tiếng.
'Tô Dư và Tống Kinh rẽ đám đông bước nhanh về phía này.
“Chị Tô Dư?”.
Tô Nhu nhìn thấy người tới, hai mắt đỏ lên, không nhịn được gọi.
“Tô Nhul”. Tô Dư chạy tới ôm lấy Tô Nhu: "Xin lỗi, chị đến muộn rồi. Chị không nên để em ở lại đây một mình, xin lỗi, xin lỗi...
“Không sao đâu chị, mau báo cảnh sát! Mau báo. cảnh sát!”.
“Được!". 'Tô Dư vội vàng lấy điện thoại ra.
Nhưng người đàn ông áo đen ở bên cạnh cướp lấy điện thoại của cô ấy, ném xuống đất.
“Anh làm gì vậy?”. Tô Dư sửng sốt.
“Báo cảnh sát? Tô Dư! Cô có hiểu quy tắc không? Muốn báo cũng phải là chúng tôi báo!”.
Thích Uyển Vũ nói.
“Cô....
'Tô Dư tức đến mức dựng cả tóc gáy.
'Tống Kinh ở cạnh đã toát mồ hôi ròng ròng.
Ông ta không ngờ chuyện lại phát triển đến mức này. Ông ta biết thân phận của Lâm Chính.
Nếu lát nữa Lâm Chính đến, nhìn thấy Tô Nhu bị ức hiếp như vậy thì phải làm sao? “Đạo diễn Tống, đừng trách tôi không nể mặt ông. Tô Dư là học trò của ông, người phụ nữ này lại là em họ của Tô Dư! Bây giờ cô ta quấy rối anh Dịch Phong, chuyện này truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến Tô Dư như thế nào, chắc ông rõ hơn tôi. Ông cũng không muốn sự nghiệp của Tô Dư bị hủy hoại đúng chứ?”.
Thích Uyển Vũ cười nói: “Thế này, chỉ cần cô ta qua dập đầu xin lỗi anh Dịch Phong, sau đó thừa nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815484/chuong-4707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.