Sau khi rời khỏi phòng, trong lòng hai cô gái vẫn còn sợ hãi.
"Em gái, em không thể ở chỗ này, mau đi đi! Chị sợ Thích Uyển Vũ sẽ làm điều bất lợi với eml"
'Tô Dư nghiêm túc nói với Tô Nhu.
“Nếu em đi, chị phải làm sao? Chắc chắc bọn họ sẽ trả thù chị!", Tô Nhu vội nói.
Tô Dư nghĩ ngợi lúc lâu, khẽ cắn răng nói: “Bây giờ chỉ có thể tìm em rể”.
"Em rể? Lâm Chính?" “Đúng thế, em rể đang ở đâu?”
“Chị nói vậy em mới nhớ, không phải anh ấy đi lấy cà vạt sao? Sao đi lâu như vậy chứ?”
Tô Nhu nghi hoặc hỏi.
"gọi điện thoại hỏi đi”.
“Vâng”.
'Tô Nhu vội vàng lấy điện thoại ra, gọi số Lâm Chính.
Tuy nhiên, một giọng nói lạnh như băng truyền ra từ bên trong.
"Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được..."
'Tô Nhu trợn tròn mắt: "Không gọi được...”
"Chắc chắn là đám người Thích Uyển Vũ đã giở trò! Em yên tâm, chị đi gặp đạo diễn Tống, nói rõ tình hình với ông ấy, đạo diễn Tống sẽ giải quyết, em ở đây đợi chị. Nếu em rể đến, em phải về với em ấy ngay lập tức!”
'Tô Dư nghiêm túc nói, sau đó xoay người chạy đi.
'Tô Nhu đứng ngồi không yên, hai bàn tay năm chặt vào nhau.
Cùng lúc đó.
Trong trung tâm mua sắm ở tầng giữa của khách sạn.
Lâm Chính vẫn đi theo sau người phục vụ đó.
Đi như vậy đã được năm sáu phút.
Anh nhíu mày, hỏi: "Trung tâm thương mại này thoạt nhìn cũng không lớn lắm, sao vẫn chưa đến quầy bán cà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815481/chuong-4704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.