“Lâm minh chủ, anh thả tôi ra đi, tôi không phải là người Huyết Hồ. Tôi không lừa gạt làm gì anh cả, tôi bị oan”.
Âm Vệ Tâm run rẩy nói.
Sau khi bị dẫn đến nơi đóng quân của liên minh Thanh Huyền từ căn cứ Huyết Hồ, hắn bị nhốt trong phòng tối.
Cho dù ở trong phòng tối một ngày nhưng hắn lại nghe được tin Lâm Chính đã tiêu diệt hang ổ của Huyết Hồ từ người đưa cơm, ngay cả đầu của đám người Giảo Vỹ cũng bị treo ở đầu đường.
Biết được tin này, Âm Vệ Tâm khiếp sợ.
“Tôi biết các anh không phải là người Huyết Hồ, nếu không anh nghĩ anh còn có thể đứng đây nói chuyện với tôi sao?”
Lâm Chính châm điếu thuốc, bình tĩnh nói.
“Vậy... Lâm minh chủ muốn làm gì?”
Âm Vệ Tâm thận trọng hỏi.
“Trước đó lúc tôi vào căn cứ Huyết Hồ, nghe thấy các anh nói đến Thiên Tuyển Diệp Hoa, đúng chứ?”
Lâm Chính hỏi.
Vừa nghe nói thế, vẻ mặt Âm Vệ Tâm cứng đờ, Đế Nữ đứng phía sau cũng mất tự nhiên. “Xem ra anh biết chút gì đớ”. Lâm Chính chú ý đến sự thay đổi rất nhỏ từ vẻ mặt của Đế Nữ, bình tĩnh nói: “Tôi muốn Thiên Tuyển Diệp. Hoa, nếu các anh đưa thứ này cho tôi, tôi có thể hứa sẽ đưa các anh trở về bình an vô sự”.
“Chuyện này... Lâm minh chủ, tôi không có Thiên Tuyển Diệp Hoa”.
“Vậy Thiên Tuyển Diệp Hoa ở đâu?”
“Tôi... Tôi cũng không biết... Ô, Đế Nữ biết! Cô ta biết. Chính cô ta nói cho tôi biết về Thiên Tuyển Diệp Hoa, trước đó tôi cũng chưa từng nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815472/chuong-4695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.