Nghe nói thế, người Thanh Huyền Tông ở đó đều tức giận.
“Cái thứ chó má, nhìn thấy minh chủ bọn tôi mà còn dám kiêu căng à?”
Sở Thu hừ một tiếng, định bước đến sống mái với chúng.
Mặc dù bản lĩnh của đám người này không tệ, nhưng gã đi theo bên cạnh Lâm Chính đã lâu, lại có linh đan của Lâm Chính trợ giúp, thực lực tăng vọt, dĩ nhiên cũng xem thường đám người này.
“Ôi trời, tên gây nhom kia, mày muốn đánh nhau à? Nào, đến đây, để ông nội mày xem thử mày có bản lĩnh gì”.
Người đàn ông xấu xí đó cười ha ha nói, gương mặt lộ ra vẻ trào phúng và chế giễu.
“Khốn kiếp!”
Sở Thu nổi giận đùng đùng, định ra tay đánh hắn. Nhưng lúc này Lâm Chính ngăn lại.
“Sở Thu, đừng nóng vội”.
“Minh chủ...”
“Đừng vội”.
Lâm Chính võ vai gã, sau đó bước lên trước.
“Tôi là minh chủ Thanh Huyền, Lâm Chính”.
“Mày à?”
'Tên mỏ nhọn đó nhìn Lâm Chính từ trên xuống dưới, khẽ cười nói: “Tao còn tưởng là người nào lợi hại tai to mặt lớn, không ngờ chỉ là một thằng nhóc miệng còn hôi sữa”.
Mọi người đều cực kỳ tức giận.
“Minh chủ gì đó, tao không muốn phí lời với mày, các anh em đến đây là nhận được tin tức, nói bọn mày sửa đường đến cả địa bàn của bọn tao. Hừ, liên minh Thanh Huyền bọn mày đúng là ỷ thế ức hiếp người. Không xem Huyết Hồ bọn tao ra gì đúng không?”
'Tên mỏ nhọn cười nhạo.
“Địa bàn của các anh ư?”
Lâm Chính nhíu mày: “Tôi không nhớ nơi này là địa bàn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815457/chuong-4680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.