Ngạo Hỏa Vân mở to mắt im lặng nhìn Ngạo Ly Phượng, một lúc lâu sau mới khàn giọng nói: “Đã như: vậy, tại sao thế gia đại nhân không nhanh chóng bắt những kẻ phản nghịch này lại? Chúng giết hại người trong tộc, làm trái quy tắc của thế tộc một cách nghiêm trọng, cũng phải giết cả tộc Diệp Mạch mới đúng”.
“Theo quy tắc, quả thật nên giết chúng, nhưng bây giờ không có bất kỳ chứng cứ nào thì giết thế nào được?”, Ngạo Ly Phượng lắc đầu.
“Đúng thế, họ xử lý sạch sẽ không một dấu vết”.
Ngạo Hỏa Vân trầm giọng nói: “Nếu thế gia đại nhân biết được hung thủ thật sự, tại sao hôm nay còn gọi mọi người đến quảng trường? Chẳng phải là đánh rắn động cỏ sao?”
“Ngạo Hỏa Vân, với tính tình của cậu có thể không nhận thấy được cách thức bên trong à?”, Ngạo Ly Phương híp mắt nói.
“Thế gia đại nhân muốn để bên đó tự trở nên hỗn loạn sao?”
Ngạo Hỏa Vân nhíu mày nói: “E là... đối phương sẽ không dễ bị lừa”.
“Không sao, mục đích của tôi cũng không phải muốn đối phương bị lừa”.
Ngạo Ly Phương mỉm cười: “Mục đích chính của tôi... là thi thể Băng Điểu đớ:.
“Thi thể Băng Điểu? Thế gia đại nhân nghĩ thi thể của nó... ở tộc Diệp Mạch?”, Ngạo Hỏa Vân sầm mặt.
“Có khả năng”.
“Ai trong tộc Diệp Mạch có khả năng giết được Băng Điểu? Đại nhân, tôi nghĩ không thể nào có chuyện đó. Khả năng cao là có một cao thủ thần thông đỉnh cấp. nào đó cảm nhận được sự xuất hiện của Băng Điểu nên cố ý chạy đến giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815424/chuong-4647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.