Mặc dù hai cô gái đều đã bị thương, nhưng bản lĩnh của Ngạo Vi Âm rõ ràng cao hơn Ngạo Hàn Mai. Giờ phút này, vết thương của cô ta đã đỡ hơn nhiều, thị lực cũng tốt hơn Ngạo Hàn Mai.
Cô ta nhìn chằm chằm những người đang chạy về phía này, ánh mắt cực kỳ nghiêm trọng.
Những người này ai cũng ăn mặc hào hoa phú quý, tuổi tác lại lớn.
Người nhỏ nhất trông cũng đã hơn ba mươi tuổi.
Cô ta lập tức hiểu ra, Ngạo Hỏa Vân không định mai phục trên đường bọn họ trở về Ngạo Tuyết Thành, mà là phái người về gọi người của tộc Sương Mạch đến đây truy sát bọn họ.
“Ngạo Hỏa Vân thật ác độc, việc đầu tiên anh ta quay về Ngạo Tuyết Thành lại là thông báo cho cao thủ tộc Sương Mạch truy sát chúng ta... Chúng ta đi từ hướng nào cũng không về được!".
Ngạo Vi Âm khẽ giọng nói.
“Chị, bây giờ phải làm sao?”, Ngạo Hàn Mai căng thẳng, ni Ở nơi rộng lớn thế này, chúng ta lại bị thương, chắc chăn không thoát được vó ngựa của bọn họ. Chúng ta phải tìm một chỗ nấp đi”.
“Nấp? Chị có thể thu khí tức để những cao thủ kia không phát hiện được, nhưng em thì không. Em lại bị thương nặng như vậy, không che được mùi máu, bọn họ ngửi thấy thì chúng ta chết chắc!”.
“Bây giờ chúng ta nên đi hướng nào?”.
Ngạo Hàn Mai hỏi.
Ngạo Vi Âm cau mày suy nghĩ, chốc lát sau cô ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Sơn tan nát kia,
nhỏ giọng nói: “Không phải em muốn cứu Lâm minh chủ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815410/chuong-4633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.