Anh nói... thật sao? Đừng lừa tôi nhé!”, Ngạo Hàn Mai sốt sắng tiến lên, trên mặt là vẻ nôn nóng, bất chấp luôn việc mặc quần áo.
“Có thể thì có thể, nhưng sẽ có chút di chứng”, Lâm Chính tiếp tục khống chế lò luyện, lạnh nhạt nói.
“Di chứng gì?”
“Tu vi của cô sẽ không thể giữ được quá nhiều", Lâm Chính đáp.
“Mất đi một phần tu vi sao?”
Ngạo Hàn Mai cắn đôi môi anh đào, trầm giọng nói: “Tuy là thế, tôi cũng không quá lo, giữ được núi rừng thì lo gì không có củi đốt, tu vi mất thì thôi, sống được mới là tốt nhất”.
“Tốt lắm, nằm lên giường đi! Cởi hết quần áo lần nữa!”, Lâm Chính nói, lấy Hồng Mông Long Châm ra, bắt đầu rót vào sức mạnh phi thăng.
Ngạo Hàn Mai sợ tới run lên, có chút chần chừ nhưng vẫn nghe lời.Cô ta nằm yên tĩnh trên giường, cơ thể kéo căng tới mức tận cùng như thể thần kinh toàn thân đều vặn thành bánh quai chèo, mắt nhắm lại, không. dám nhìn những điều sắp xảy ra.
Trong lòng cô ta có chút hoài nghi.Người này thật sự có thể trị khỏi sao? Chẳng phải Tiểu Thuý đã báo cáo là người này tới từ bên ngoài sao?
Một người ngoài vực thì y thuật có thể giỏi hơn những phương pháp phi phàm trong vực sao?
Trong đầu Ngạo Hàn Mai rối nùi.Đợi hồi lâu, cô ta cũng không thấy Lâm Chính tiến tới trị liệu.
“Còn bao lâu nữa?”
Cô ta hé mắt, thấy Lâm Chính còn đang tập trung vào mười mấy cây kim bạc, không nhịn được mà hỏi.
“Chờ đĩ!”, Lâm Chính bình thản nói.
Ngạo Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815378/chuong-4601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.