Tu đại nhân nghe vậy thì bốc hỏa, nhìn sang Lâm Chính.
“Những chuyện này đều là cậu làm sao?”.
“Ông đang chất vấn tôi sao?”.
Lâm Chính không nhìn ông ta lấy một cái, thờ ơ hỏi.
“Thật ngông cuồng! Người trẻ tuổi, đây là Yên Kinh, sao cậu dám ngông cuồng như vậy? Ban ngày ban mặt mà đánh người ta bị thương? Hơn nữa còn là trước linh đường của Hàn đại thống soái? Cậu đang đạp lên pháp luật của Long Quốc!”.
Tu đại nhân phất tay: “Người đâu, đưa về thẩm trai”.
“Vâng!".
Người đăng sau lập tức tiến lên.
“Đưa tôi đi?”.
Lâm Chính liếc nhìn Tu đại nhân: “Ông là ai?”.
“Tôi là người đứng đầu cục trật tự của Yên Kinh!”.
Tu đại nhân nói.
“Vậy có lẽ ông không có tư cách bắt tôi đi”.
Lâm Chính lắc đầu.
Lúc này, ông hai nhà họ Hàn tiến lên.
“Tu đại nhân, tôi khuyên ông tốt nhất đừng xen vào chuyện này, không thì ông sẽ hối hận cả đời, xin hãy về chơ”.
Ông hai nhà họ Hàn có duyên gặp mặt Tu đại nhân một lần nên mới có lòng tốt nhắc nhở.
Tu đại nhân sầm mặt lại, quát: “Hàn Nhị! Nhà họ Hàn của ông mời một kẻ tai họa như vậy sẽ chỉ khiến nhà họ Hàn không ngóc đầu lên được! Tôi khuyên các ông nên ngoan ngoãn giao cậu ta ra, nếu không, các ông cũng phải đi với tôi một chuyến!”.
“Tu đại nhân, tôi chỉ muốn tốt cho ông!”.
“Tôi cũng chỉ muốn tốt cho nhà họ Hàn, đừng nói Hàn đại thống soái đã qua đời, dù cậu ấy có ở đây cũng không thể ngang tàng như vậy”.
Tu đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815358/chuong-4581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.