Trong phòng chứa củi.
Mọi người suy sụp ngồi dưới đất.
Thượng Quan Linh che ngực, trên khóe miệng vẫn còn vết máu.
“Xem ra những gì người anh em họ Lâm ở Giang Thành nói là đúng, mẹ của Dương Như Long vốn dĩ không có bệnh, tất cả mọi chuyện đều là âm mưu của bọn họ!”
Vẻ mặt già nua của Cổ Chung Minh nghiêm túc, khàn giọng nói: “Bọn họ cố tình giả vờ bị bệnh, lừa chúng †a đến đây, sau đó tìm lý do bắt chúng ta! Bọn họ... thật
hiểm độc! “Đáng ghét!” “Người của sơn trang Quang Chiếu thật đê tiện!” Không ít người lên tiếng mắng chửi.
“Bọn họ muốn bắt thì cứ bắt luôn cho rồi, sao còn phải bày chuyện như thế chứ?”
Triệu Tĩnh giận dữ nói.
“Đơn giản là vì muốn tìm cái cớ mà thôi, dù sao tôi cũng là người của Bắc Cảnh Tư, nếu bọn họ dám tự ý ra tay với chúng ta, coi như đắc tội với Bắc Cảnh Tư, bây giờ bọn họ có thể vu oan chúng ta có mưu đồ với vợ trang chủ mới có thể bắt giữ chúng ta, nếu như vậy thì Bắc Cảnh Tư cũng không còn cách nào khác”.
Thượng Quan Linh khàn giọng nói.
“Chúng ta không thù không oán với sơn trang Quang Chiếu, tại sao bọn họ lại đối xử với chúng ta như thế?”
Lý Vinh Sinh ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn chằm chằm Thượng Quan Linh: “Cô Thượng Quan, chuyện này, có phải Bắc Cảnh Tư các người nên giải thích với chúng tôi không?”
“Giải thích gì?”
Thượng Quan Linh nhướng mày.
“Rất rõ ràng, sơn trang Quang Chiếu bày ra trận này là vì cô, chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815318/chuong-4541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.