Kỹ thuật Thang Thành qua việc kinh doanh của hai bố con họ cũng có giá thị trường hơn trăm tỷ.
Nhưng Lâm Chính không quan tâm.
Bốn trăm tỷ kia cũng đủ làm quân phí cho quân Bắc Cảnh, cộng thêm sự ủng hộ thuốc men của anh, trận chiến này có lẽ cũng không khó đánh.
“Thang Gia Tuấn, Thang Hổ, các người đều không biết võ, tôi nghĩ sau lưng các người không có thế lực khác trợ giúp thì không thể nào xây dựng nên Thang Thành to lớn trong thời gian ngắn như vậy. Nói tôi nghe sau lưng các người là ai?”.
Lâm Chính hỏi.
Câu hỏi này có lẽ đã đâm trúng tim đen của Thang Hổ.
Ông ta căng thẳng, đột nhiên trở nên trầm mặc, không nói lời nào.
Lâm Chính cũng không nhiều lời, kề kiếm khí lên cổ của Thang Hổ.
Thang Hổ run rẩy, nghiến răng: “Tướng Lâm, vô duyên vô cớ, cậu cần gì phải hỏi chuyện này? Biết chuyện này không có lợi cho cậu...”.
“Sao? Không nói được?”.
Lâm Chính nhíu mày hỏi.
Thang Hổ ngẩng đầu nhìn anh, nói: “Tướng Lâm, nếu tôi nói, cậu có tha cho tôi không? Có tha cho nhà họ Thang chúng tôi không?”.
“Nếu ông chịu thành thật khai báo, tôi có thể giao. ông cho cảnh sát, ông bị xét xử thế nào thì là do ông”.
Lâm Chính nói. “Không nói thì sao?”.
“Các người sẽ chết ở đây, những người khác của nhà họ Thang cũng sẽ bị giao cho cảnh sát!”.
“Xem ra tôi không còn lựa chọn nào khác”. Thang Hổ hít sâu một hơi, nhỏ giọng nói: “Tướng
Lâm, cậu có thể đến gần đây không, để tôi nói cậu....
Lâm Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815247/chuong-4470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.