Chiếc xe chậm rãi dừng trước biệt thự nhà họ Cao. “Hồng Anh, đến đây thôi”.
Lâm Chính nhìn Mã Hải đang đợi trước cổng, bình Tĩnh nói: “Cô về trước đi, tôi vào giải quyết chút việc”.
“Hình như đây là nhà họ Cao giàu có đó nhỉ?”
Lương Hồng Anh ngạc nhiên nói: “Lâm Chính, anh quen với Cao Thiên Thu sao?”
“Ông ta nợ tiền tôi, tôi đến đòi”, Lâm Chính nói.
Lương Hồng Anh bật cười: “Cao Thiên Thu là người giàu nhất Long Quốc, ông ta còn nợ tiền anh à? Anh không nhầm đấy chứ? Ông ta có thể nợ anh bao nhiêu? Còn phải đích thân anh đến đòi?”
“Cũng không nhiều, một trăm tỷ tệ", Lâm Chính đẩy cửa bước xuống xe.
“Cái gì? Lương Hồng Anh suýt nữa căn đầu lưỡi.
Thấy Lâm Chính đi vào cổng nhà họ Cao, cô ta vội xuống xe đuổi theo.
“Chủ tịch Lâm”.
Mã Hải hơi cúi người xuống.
*Ừ, vào thôi”.
Lâm Chính nhìn Lương Hồng Anh bên cạnh cũng không nói gì.
“Cho hỏi anh có hẹn trước không?”
Vệ sĩ trước cổng mỉm cười hỏi: “Nếu không có hẹn trước, anh có thể hẹn ngay bây giờ, hiện giờ ông chủ bọn tôi không có thời gian tiếp anh”.
“Hôm qua tôi đã nói với ông ta là hôm nay tôi đến rồi”.
“Chúng tôi không nhận được thông báo”, vệ sĩ lắc đầu.
Sao Lâm Chính có thể không biết ý đồ của vệ sĩ?
Cao Thiên Thu đã biết Lâm Chính sẽ đến nên cố ý sắp xếp vệ sĩ này chặn Lâm Chính lại.
Nhưng Lâm Chính như không muốn nói lý với đối phương.
“Tôi cho anh ba giây, nếu bây giờ anh xoay người đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815239/chuong-4462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.