Hàn đại thống soái, ông thật ngầu. Mặc dù tôi không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng nhà họ Hàn tự dưng lại đuổi một long soái của Long Quốc thì...ha ha, được lắm”, Lôi Phúc cười lạnh lùng, giọng đầy tức giận.
Gia chủ nhà họ Hàn run rẩy: “Ông Lôi, hiểu lầm, nhất định là hiểu lầm thôi. Chúng tôi chưa từng gặp long soái sao có thể đuổi cậu ấy được chứ. Huống hồ, nhà họ Hàn cung kính long soái còn không kịp, sao lại có thể có hành vi sỉ nhục như vậy được. Dù có cho chúng tôi một trăm lá gan thì chúng tôi cũng không dám
“Vậy sao? Vậy các người nghĩ xem hôm nay có bảo. ai cút không?”, Lôi Phúc chất vấn.
“Không...”
Gia chủ nhà họ Hàn định phủ nhận nhưng đột nhiên nhớ ra điều gì đó bèn á khẩu. Cả nhà họ Hàn như hóa đá. Cả buổi sáng nay họ chỉ nói câu cút với đúng một người.
Hàn Lạc run lẩy bẩy, hai mắt trố tròn. Hắn há hốc. miệng, một lúc lâu sau mới nói ra được vài từ.
“Lôi võ trưởng, lẽ nào vị long soái đó chính là...”
“Là thần y Lâm của Giang Thành”, không đợi Hàn Lạc nói xong thì Lôi Phúc đã đáp lại.
Phịch...Hàn Lạc ngồi phịch xuống đất, ðiện thoại cũng rơi xuống bên cạnh.
Gia chủ nhà họ Hàn thì ngất lịm. Nhưng người khác. cũng bàng hoàng.
“Tôi tưởng các người biết. Xem ra các người không biết thật rồi. Mà dù không biết thần y Lâm là long soái thì với một vị đại y tạo phúc cho dân như thế các người cũng phải tôn trọng mới đúng chứ? Tại sao vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815229/chuong-4452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.