Thang Gia Tuấn không hiểu ra sao, ra hiệu tài xế dừng lại, nghi hoặc nhìn Lâm Chính.
“Thằng nhóc này làm trò gì vậy?”. Thang Gia Tuấn lẩm bẩm.
Lương Hồng Anh cũng hết sức khó hiểu, nhưng lúc này cô ta không muốn ở lại đây thêm nữa.
Nếu nhà họ Hàn tiếp đãi trụ cột chống trời ở cấp bậc. long soái, người nhà họ Lương như cô ta ở lại đây chắc chắn không phải chuyện tốt.
Nếu người nhà họ Hàn nhân cơ hội bôi nhọ nhà họ Lương bọn họ, chỉ sợ hôm nay cả nhà họ Lương sẽ biến mất khỏi Yên Kinh.
“Lâm Chính, anh làm gì vậy? Chúng ta mau đi thôi!".
Lương Hồng Anh sốt sắng nói.
Nhưng Lâm Chính không lùi lại, bình tĩnh bước đến cửa nhà họ Hàn.
Người nhà họ Hàn cũng không hiểu ra sao. “Đứng lại!". Hàn Lạc quát lên.
Hai người nhà họ Hàn chặn Lâm Chính lại.
“Tôi bảo anh cút, anh không nghe thấy sao? Chẳng lế đợi tôi ra tay với anh?”.
Hàn Lạc nhíu mày, vẻ mặt chán ghét và mất kiên nhãn.
“Các người xếp đội hình lớn như vậy không phải là để nghênh đón tôi sao? Vừa khéo tôi cũng muốn bàn chuyện với anh!”.
Lâm Chính nói.
Nghe vậy, hiện trường yên tĩnh lại, sau đó thì rộ lên tiếng cười.
“Ha ha ha ha...".
“Thằng này nói ngu ngốc gì vậy? Chẳng lẽ hắn nghĩ mình là long soái?”.
“Hắn mà là long soái thì tôi là thiên đết”.
“Đầu óc hắn có vấn đề à?”.
Bọn họ cười không ngừng.
Thang Gia Tuấn ở trên xe cũng bật cười, châm điếu xì gà, liếc nhìn Lương Hồng Anh đang ngây ra như phông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815225/chuong-4448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.