Vốn không có chức vị nhưng vì Diệp Thiên làm vài việc cho phía nhà nước mà được thăng chức sao? Thông thường mà nói những chức vụ này đều là hữu danh vô thực. Đối với chức vụ như thế sao có thể so kè được với thống soái thiên cấp chứ. Đám đông đều thở dài, lắc đầu.
“Chuyện đến nước này vẫn nên để Lâm Chính thử đi. Dù sao thì giờ cậu ấy đã là thần y Lâm danh tiếng lẫy lừng rồi. Ở khắp Long Quốc này cậu ấy có sức ảnh hưởng hơn chúng ta, có khi Hàn Lạc sẽ nể mặt mà không truy cứu cũng nên”, Lương Phong Nghiêm bước tới, nghiêm túc nói.
“Điều này...", Lương Vệ Quốc đanh mặt, có lẽ cũng không còn cách nào khác nên đành gật đầu.
“Vậy thì để Lâm Chính đi vậy. Nếu như cậu ra mặt mà không có tác dung thì khi đó chúng ta nghĩ cách cũng chưa muộn”.
“Nếu đã vậy thì mời mọi người về cho”, Lâm Chính phất tay, quay người rời đi.
Người nhà họ Lương thấp thỏm lo lâuĐêm đó, hành lang bệnh viện ngồi chật cứng người nhà họ Lương Không an có thể yên tâm ngủ ngon.
Phía bên nhà họ Hàn.
“A Lạc, bên nhà họ Lương nói thế nào?”, một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi dắt theo một đứa bé bước tới hỏi bằng vẻ tức giận.
“Không trả lời. Để xem ngày mai thế nào. Ngày mai bọn họn còn không tới nhận tôi thì chúng ta sẽ tới đo gặp hợ”, Hàn Lạc nói bằng vẻ vô cảm.
“Ngày mai họ mà tới thì phải xẻo tai họ, ai bảo họ làm cháu trai thành ra thế này”, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815216/chuong-4439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.