“Nhanh lên, mau đi báo với ông nội của con, nói rõ ràng mọi chuyện với ông ấy, nhà chúng ta xảy ra chuyện lớn rồi!”
Lương Dự gấp gáp nói với Lương Huyền Mi, giống như kiến bò trên chảo nóng, ông ta đã sốt sắng đến mức. đi tới đi lui.
Lương Huyền Mi lập tức chạy ra ngoài.
“Làm chuyện vô ích!”
Lâm Chính lắc đầu.
Vụt! Lúc đó, đèn của phòng cấp cứu cũng vụt tắt, tiếp đó có vài nhân viên y tế đi ra.
“Bác sĩ, em dâu của tôi sao rồi?”
Lương Dự vội hỏi.
“Tình hình của người bệnh còn chưa ổn định, bây giờ. vẫn chưa vượt qua được cơn nguy hiểm, chúng tôi cần phải ngay lập tức chuẩn bị cuộc phẫu thuật tiếp theo”.
Bác sĩ nghiêm túc nói.
“Vậy...
Lương Dự không nói nữa.
“Để tôi xem sao”.
Lâm Chính đi qua.
“Anh là ai?”
Bác sĩ kia nhìn Lâm Chính, cảm giác rất quen mắt, một y tá đứng bên cạnh vô cùng ngạc nhiên, kích động hét lên: “Anh là thân y Lâm ở Giang Thành!”
Vừa nghe thấy câu nói này, mọi người run rẩy.
“Tôi nhớ rồi, hình như đúng là thần y Lâm”.
Bác sĩ kia võ đầu, kích động vô cùng, anh ta vội vã cầm tay Lâm Chính nói: “Rất vui vì gặp anh Lâm! Từ lâu đã nghe thấy danh tiếng của anh, quả như sấm bên tai, cuối cùng hôm nay cũng may mắn gặp được anh!”
“Anh khách sáo quá, cũng cực khổ rồi, người bên trong là mẹ nuôi của tôi, hãy để tôi vào trong chữa trị cho mẹ của tôi nhé!”
“Thì ra bệnh nhân bên trong là mẹ nuôi của thần y Lâm à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815208/chuong-4431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.