"Cung điện bên trong núi mới là Thiên Thần Điện chân chính, Diệp Viêm dựa vào cung điện này xây dựng một Thiên Thần Điện khác trên đỉnh núi. Mà Thiên Thần Điện bên trong núi có một cánh cửa, Diệp Viêm thông qua cánh cửa này rời đi. Cánh cửa này rất kỳ lạ, tôi không thể mở nó ra được".
Lâm Chính khàn giọng nói. "Nếu vậy, hay là chúng ta cùng đi xuống xem'. Vu Hồng nhanh chóng đến gần nói.
Ánh mắt cô ta thoáng lay động, sâu trong con ngươi lóe lên một tia chờ mong.
Lâm Chính sao có thể không nhìn ra ý đồ của cô ta? Anh lập tức bình thản đáp: "Diệp Viêm đã lấy đi tất cả truyền thừa trong Thiên Thần Điện, trong đó không còn bất kỳ cơ hội lĩnh ngộ truyền thừa nào, ngoại trừ một mảnh linh trí mà chủ nhân của Thiên Thần Điện để lại. Nếu ngộ tính của cô đủ mạnh, có thể nhìn ra được gì đó thì coi như cô có bản lĩnh".
"Vậy sao?"
Vụ Hồng nghe vậy thì càng thêm hưng phấn: "Tôi mắc kẹt ở cảnh giới này đã lâu, nguyên chủ của Thiên 'Thần Điện nhất định là cao thủ phi thường, nếu như có thể lĩnh ngộ một chút từ di vật của ông ta, nói không chừng tôi có thể đột phá đến cảnh giới Lục Địa Thần Tiên!"
Cô ta nói dứt lời, ngay cả Hoa Thiên Hải cũng động lòng
Nhưng ông ta ngại mở miệng nên chỉ đứng sang một bên, im lặng.
"Tôi nghĩ mọi người hẳn là rất có hứng thú. Vậy thì, mọi người đi theo tôi xuống dưới, giúp tôi tìm kiếm trong cung điện xem có mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815182/chuong-4405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.