“Hóa ra là vậy, tức nước vỡ bời”
Diệp Viêm là một người có thiên phú nên tất nhiên đã hiểu.
Hắn nhìn chằm chằm vào thanh đao trắng như tuyết trong tay Lâm Chính khàn giọng nói: “Mày sử dụng Thiên Sinh Đao tấn công liên tục vào tao sau đó rót linh lực sức sống vô tận vào trong cơ thể của tao, để sức mạnh mang tính chữa lành đó tràn ngập trong cơ thể †ao, khiến cơ thể tao chứa quá nhiều linh lực, ép người đang sống sờ sờ như tao bị phồng lên đến chết!”
“Không tệ!”
Lâm Chính đứng dậy, cười nhẹ: “Trong số Thất Tu La thuộc hạ của mày có một Tu La rất lùn, y thuật của hắn rất tốt, có thể điều trị cho sáu vị Tu La khác bất cứ lúc nào. Tao đã phải thông qua phương pháp làm căng phòng linh lực mới có thể giết chết tất cả bọn chúng. Diệp Viêm, mày là cường giả Lục Địa Thần Tiên có thể xác không gì sánh được, suy nghĩ của mày và tao cũng rất giống nhau, đều hiểu rằng chỉ dựa vào đao kiếm và nắm đấm, rất khó để có thể phá tan thân xác của đối phương, chỉ có thể giết chết đối phương từ bên trong!”
“Mày sử dụng xảo kình để tấn công nội tạng của tao được thì tại sao tao lại không thể sử dụng linh lực để làm cho mạch máu và khí quản của mày phồng ra chứ?”
Lâm Chính nhấc thanh Thiên Sinh Đao lên sau đó chạm vào lỗ thủng to bằng ngón tay trên ngực mình.
Ở chỗ đó lóe lên ánh sáng màu vàng, sau đó luồng khí tức lại cuộn trào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815169/chuong-4392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.