“Bố...
Hoa Vi Vi há hốc miệng, nhưng lại không biết khuyên nhủ thế nào.
“Không ngờ Hoa minh chủ của chúng ta cũng có lúc lương tâm trỗi dậy, đúng là hiếm cóiI”.
Vu Hồng liếc nhìn phía này, cười đầy giễu cợt. Hoa Thiên Hải vờ như không nghe thấy.
Trận chiến đấu trên bầu trời kéo dài mấy phút. Âm!
Cuối cùng, tiếng nổ to lớn vang lên, hai người cũng tách nhau ra.
Lâm Chính lảo đảo, mất kiểm soát ngã xuống núi Thiên Thần, làm ngọn núi cao to lún xuống 1cm, vết nứt đáng sợ lan tràn từ đỉnh núi xuống đến chân núi.
Nhìn lại Diệp Viêm, trên người đầy dấu quyền, khí tức quanh người hỗn loạn.
Nhưng vẻ mặt hắn rất bình tĩnh, trong mắt vẫn tràn ngập vẻ hững hờ, lạnh lùng nhìn Lâm Chính ở trên núi.
Lâm Chính người đầy vết bầm tím, miệng không ngừng nôn ra máu.
Mặc dù xác thịt anh mạnh mẽ, đao thương bất nhập, nhưng Diệp Viêm dùng phương pháp điểm huyệt khiến anh bị thương nghiêm trọng, lục phủ ngũ tạng tổn thương, nhiều khí mạch, huyết quản trong cơ thể vỡ nát.
“Hình như mày thua rồi!".
Diệp Viêm nói, dấu quyền trên người dần dần biến mất, khí ý cũng khôi phục trở lại.
“Gái đó thì chưa chắc!”.
Lâm Chính lau máu nơi khóe miệng, chậm rãi đứng dậy.
“Thế à?”.
Diệp Viêm lắc đầu, sau đó vung tay lên, khẽ chuyển động ngón tay.
Rầm! Rầm! Rầm...
Trong cơ thể Lâm Chính đột nhiên vang lên tiếng nổ ầm ầm. Cơ thể anh không ngừng lảo đảo, người khó mà đứng thẳng, suýt chút nữa ngã ra đất. Miệng còn nôn ra máu, phun ra nhiều mảnh thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815163/chuong-4386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.