Keng keng!
'Tiếng xích sắt va chạm vào nhau vang lên. Chỉ thấy trong căn phòng trống rỗng, Vu Hồng đang dùng hết sức giấy giụa, muốn thoát khỏi sợi xích sắt đang trói buộc mình.
Nhưng xích sắt được làm bằng chất liệu rất đặc biệt, căn bản không thể nào dựa vào chút sức lực giấy dụa của cô ta.
Huống hồ xích sắt còn áp chế phần lớn khí lực của cô ta, khiến cô ta không có cách nào thúc giục sức mạnh phi thăng.
“Cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ cuộc chiến bên ngoài kết thúc thì mình cũng đã xong đời!”
Vu Hồng nhìn xương trắng dày đặc trong pháp trận lớn trước mặt, da đầu tê dại, cắn chặt răng, chỉ có thể dùng ngón tay trái móc lấy cổ tay còn lại.
Móng tay không được tính là khỏe, nhưng với sự tàn nhẫn của cô ta thì chúng vẫn bấm nát thịt cổ tay.
Nếu bẻ gãy cổ tay, mặc dù đau, nhưng chỉ đau một thời gian.
Mà kiểu dùng ngón tay từ từ cấu thịt xuống, còn đau đớn hơn bị lăng trì.
Vu Hồng đau đến mức cả người đều run lẩy bẩy, mặc dù tu vi của cô ta cực cao, nhưng cũng không thể không để ý đến đau đớn.
Sắc mặt cô ta tái nhợt, hàm răng như muốn vỡ nát, khuôn mặt vặn vẹo, mồ hôi to như hạt đậu không ngừng rơi xuống.
Máu tươi và thịt nát rơi xuống theo cánh tay của cô †a, cánh tay vốn trắng nõn đã bị nhuốm màu đỏ của máu.
Cuối cùng.
Vu Hồng hít một hơi thật sâu, một cánh tay rơi xuống, thoát khỏi xích sắt.
Cổ tay trái của cô ta hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815150/chuong-4373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.