Nam Hạnh Nhi nghe thấy thế cũng rất kích động.
Lâm Chính tỏ vẻ ngạc nhiên, lập tức bảo tông chủ Thanh Huyền Tông dẫn mình đi.
Đám trang chủ Vân Tiếu, Sở Thu, thành chủ Nam Ly Thành cũng nhận được tin, lần lượt chạy ra ngoài Thanh Huyền Tông.
Chỉ thấy bên ngoài Thanh Huyền Tông toàn người là người.
Đầu người nhấp nhô, nhìn qua phải tới mấy nghìn người.
Lúc đầu bọn họ còn tỏ vẻ vui mừng, nhưng sau khi quan sát kĩ càng, thì nụ cười lần lượt biến mất.
Hóa ra những người đến đây đều có thực lực yếu kém, hơn nữa quần áo rách rưới, có người còn cầm vũ khí là rìu bổ củi, có người còn cầm thanh kiếm bị rỉ sét...
"Cậu Lâm, đây là nạn dân hả?".
Vương Nhất Thánh líu lưỡi nói.
"Để tôi hỏi xem".
Lâm Chính hít sâu một hơi, đi tới ôm quyền nói: "Mọi người đến đây có chuyện gì vậy?".
"Cậu là Lâm minh chủ?".
Dẫn đầu là một ông lão gần 80 tuổi, cất giọng nói già nua hỏi.
"Đúng là tôi, các ông đây là..."
"Ồ, Lâm minh chủ, chúng tôi đến để gia nhập liên minh".
Ông lão cười đáp. "Gia nhập liên minh? Đùa sao?”".
"Các ông có biết liên minh chúng tôi định tấn công ai không? Một mình tôi đã có thể giết hết các ông rồi! Quá yếu, quá yếu!".
"Các ông còn không đủ tư cách để làm bia đỡ đạn nữa!".
Người của Nam Ly Thành và sơn trang Vân Tiếu không khỏi mỉa mai.
"Cậu Lâm, chắc hẳn đây là những người dân địa phương ở vực Diệt Vong".
'Thành chủ Nam Ly Thành liếc mắt nhìn một lượt, rồi quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815094/chuong-4317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.