Trải qua những chuyện này, Ngũ Phương Băng Nguyên đã xảy ra biến động rất lớn.
Rất nhiều thế tộc tầng lớp thấp nhân cơ hội này rời khỏi Băng Nguyên.
Dù sao liên minh Băng Nguyên cũng được chia thành nhiều cấp, những thế tộc tầng lớp thấp nhất này sao có thể bằng lòng làm bia đỡ đạn cho những thế tộc lớn mạnh kia? Do đó họ lập tức mượn cớ rời đi.
Mới đầu người của Băng Nguyên còn cố gắng ngăn cản, nhưng thế tộc rời đi ngày càng nhiều, bọn họ cũng chỉ có thể mặc kệ không can thiệp.
Lạch cạch! Chiếc ghế điêu khắc băng lăn xuống từ bậc thang, rơi xuống dưới đại điện, đã bị vỡ tan tành.
Mấy người Thiếu Xuyên đi vào nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt trắng bệch, không dám ngẩng đầu.
“Bái kiến chưởng môn! Xin chưởng môn bớt giận!” “Xin chưởng môn bớt giận!”
'Thiếu Xuyên quỳ xuống, cung kính lên tiếng.
“Một đám vô dụng các người!”
Hoa Thiên Hải bắt lấy một chiếc đèn lưu ly bên cạnh, hung hăng ném về phía Thiếu Xuyên.
Choang!
Đèn lưu ly đập vào người Thiếu Xuyên, vỡ vụn, mặt Thiếu Xuyên dính đầy dầu, rất nhếch nhác.
“Bảo ông đi giết Đoạn Thiên Tường, ông đã chạy đi đâu hả? Trái lại bọn chúng còn dịch dung, quay về chơi xỏ tôi! Ông là đồ ăn hại sao?”
Hoa Thiên Hải tức giận chửi mắng.
Thiếu Xuyên dập đầu trên mặt đất, khàn giọng giải thích: “Chưởng môn, thuộc hạ cũng đã theo đối phương, khi chúng tôi theo chỉ thị của ông đến Trường Hồ giết Đoạn Thiên Tường, mới phát hiện Đoạn Thiên Tường không hề có ở đấy, mà tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815089/chuong-4312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.