“Thế nào? Hoa Thiên Hải, ông chột dạ sao? Sao lại không dám để tôi đưa chứng cứ ra?”
Lâm Chính nhàn nhạt nói. Sắc mặt Hoa Thiên Hải khẽ biến, muốn dùng vũ lực giết người, lại sợ để lộ sơ hở, nhìn xung quanh, hỏi: “Cậu nói cậu có chứng cứ? Vậy lấy ra cho mọi người xem đi!”
“Đừng nóng vội, chứng cứ đang trên đường đến!”
Lâm Chính lạnh lùng nói. “Trên đường?” Hoa Thiên Hải hơi sửng sốt.
“Nói đúng ra, không phải chứng cứ, mà là nhân chứng!”
Lâm Chính nhìn đồng hồ, mở miệng nói: “Tôi nghĩ Đoạn Thiên Tường chắc là sắp tới rồi, chờ ông ta tới, chân tướng sẽ rõ ràng!”
“Cái gì?”
Hoa Thiên Hải chợt run lên, không thể tin được.
“Đoạn Thiên Tường không phải bị cậu giết rồi sao?”
Thiếu Xuyên vội hỏi.
“Tôi vốn là muốn giết Đoạn Thiên Tường, nhưng Đoạn Thiên Tường lại nói với tôi, tôi với ông ta tiếp xúc với nhau, Hoa Thiên Hải nhất định sẽ không bỏ qua cho. tôi, nhất định sẽ giết người diệt khẩu, cho nên tôi đã lặng lẽ giữ lại cái mạng của Đoạn Thiên Tường! Bảo ông ta giờ phút này xuất hiện, đưa ra bằng chứng tội ác của ông trước mặt mọi người!”
Lâm Chính lạnh nhạt nói.
Hoa Thiên Hải trợn tròn mắt.
Tầm mắt của tất cả mọi người tập trung trên người ông ta.
Bất kể là Nhất Đạo Chân Nhân hay Lương thành chủ, lúc này đã khá tin tưởng lời nói của Lâm Chính.
Đoạn Thiên Tường còn chưa tới, thần sắc Hoa Thiên Hải đã như vậy, đủ để chứng tỏ trong lòng ông ta có điều gì đó kỳ lại
“Tính toán thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815082/chuong-4305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.