“Anh nói gì cơ?”
Ánh mắt Lâm Chính lạnh như băng, con ngươi lóe lên sự hung ác.
Tô Nhu đứng bên cạnh thấy thế, cô lo Lâm Chính sẽ xô xát với Đinh Dương nên vội vàng ngăn cản: “Lâm Chính, đừng so đo với loại người thấp hèn này, chúng ta không chọc vào được chẳng lẽ còn không né tránh được sao? Chúng ta đi là được rồi!"
“Muốn chạy à? Không dễ như vậy đâu!”
Đinh Dương lạnh nhạt quát, anh ta vung tay lên, người đàn ông mặc vest lại ngăn cản hai người.
“Anh tốn bao nhiêu công sức để chuẩn bị nhiều như vậy, bây giờ hai người lại muốn đi à? Tô Nhu, hôm nay mặc kệ như thế nào, em cũng phải ở lại đây! Nghe đây, em chỉ có một lựa chọn duy nhất! Ngay lập tức đồng ý. với anh, làm người phụ nữ của anh! Nếu không hai người đừng hòng rời khỏi đây!”
Đinh Dương hung dữ nói, anh ta đã thẹn quá hóa giận.
Anh ta mất số tiền rất lớn mới tạo ra biển hoa này.
Mục đích chính là muốn Tô Nhu ngoan ngoãn nghe lời.
Bây giờ sự việc hỏng bét, tiền đã tiêu rồi, còn mất hết thể diện, nhưng lại không chiếm được người, làm sao anh ta có thể cam tâm cho được? Cho dù hôm nay thế nào cũng phải bắt người đàn bà này trả lời thỏa đáng cho anh ta.
Bằng không anh ta nuốt không trôi cục tức này.
Nhưng Đinh Dương đang nổi giận hoàn toàn không để ý tới dáng vẻ bây giờ của ông lão phía sau.
Cả người ông lão run lên bần bật, mồ hôi đâm đìa, †rên khuôn mặt già nua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815006/chuong-4229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.