Người của Hổ Ma La đều sửng sốt, cảm thấy câu này rất quen, một lát sau mới có phản ứng. Câu này chẳng phải vừa nấy Hổ Ma La mới nói với đám Châu Mặc sao? "Lý nào lại vậy? Tên này dám đe dọa cả Hổ Ma La đại nhân?".
"Đúng là chán sống mài". "Đại nhân, xin hãy cho phép chúng tôi bắt hắn!". “Đại nhân, ra tay đi!".
Người của Hổ Ma La đều có sắc mặt lạnh tanh, toàn thân tỏa ra sát khí.
Hổ Ma La lắc đầu: "Bình tĩnh đi, người này trẻ tuổi ngông cuồng, đương nhiên ăn nói hỗn hào, chấp cậu ta làm gì?".
Tuy Hổ Ma La tức giận trong lòng, nhưng ông ta vẫn biết kiềm chế.
Dù sao ông ta cũng muốn khuyên nhủ Lâm Chính trước, không cần nổ ra chiến tranh là tốt nhất. Nếu Lâm Chính thành tâm thành ý quy thuận Ma La Thiên, thì việc quản lý sau này cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Đương nhiên, điều này không có nghĩa rằng Hổ Ma La từ bỏ việc dùng vũ lực.
"Thần y Lâm, tôi khuyên cậu đừng lỗ mãng kích động thì hơn, đối đầu với Ma La Thiên chúng tôi không có lợi gì cho cậu cả".
Hổ Ma La mỉm cười nói.
"Ma La Thiên? Ma La Thiên là cái chó má gì? Tôi chưa từng nghe tới! Ông vẫn không thả người sao? 10 giây nhanh lắm đấy!".
Lâm Chính lắc đầu.
Sắc mặt Hổ Ma La trở nên lạnh lùng.
"Thần y Lâm, sao cậu lại phải tự hại mình chứ?".
"Ông có thả hay không?".
"Xem ra lời nói của tôi không thể khiến cậu dao động rồi! Để tôi đổi phương thức khác!".
Dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814968/chuong-4191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.