Châu Mặc lấy điện thoại ra gọi cho Từ Thiên.
“Tra được gì chưa?”.
“Gậu Châu Mặc, cậu nên về đây trước đi, các cậu có tổn thất gì, chúng tôi sẽ không dễ ăn nói”.
Từ Thiên ở đầu dây bên kia vẻ mặt khó coi.
“Bớt nhiều lời, mau nói tôi biết, người đang ở đâu! Nếu làm lỡ chuyện, Long Vương Điện chúng tôi sẽ tính sổ luôn cả Dương Hoal”.
Châu Mặc khẽ gầm lên.
Từ Thiên do dự một lúc, cuối cùng vẫn không từ. chối.
“Bây giờ nơi có khả năng nhất là ở khu thành cũ phía
Bắc....
Châu Mặc lập tức tắt máy, hô khẽ: “Khu thành cũ phía Bắc, đi!".
“Vâng!".
Cả nhóm vượt nóc băng tường, chạy nhanh như bay, tốc độ rất nhanh.
Chẳng lâu sau, bọn họ đã đến khu thành cũ.
Nhưng bọn họ còn chưa bắt đầu tìm kiếm tung tích của Châu Thời Vận, một bóng người đã đứng ra chặn đường bọn họ.
*Ồ? Không ngờ còn có nhiều người của Long Vương Điện như vậy? Ha, ha, thú vị, thú vị!”.
Người đó nhìn chằm chằm đám người Châu Mặc, thấy chỉ đám nhóc trẻ tuổi thì cực kỳ kinh ngạc: “Chỉ có mấy đứa mày? Cao thủ của điện chính Long Vương Điện đâu?”.
“Bớt ở đó dong dài! Thời Vận đâu? Mau thả cậu ta ra!", Tử Long Nhất quát lớn.
“Các cậu muốn tìm Châu Thời Vận? Được, đi theo tôi!".
Người đó cười híp mắt, quay lưng đi vào căn nhà ở phía sau.
Châu Mặc chăm chú nhìn theo.
“Anh Mặc, cẩn thận có bẫy”.
Tử Ngải nhắc nhở.
“Chúng ta không có lựa chọn nào khác, không đưa Thời Vận về, chúng ta không thể ăn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814964/chuong-4187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.