Nghe người này nói thế, mọi người đều biến sắc.
Đây là ý gì? Người này... đã không định bỏ qua cho mọi người sao?
Sắc mặt Đông Phương đảo chủ căng chặt, nhưng vẫn thử nói chuyện với đối phương.
“Tiần bối, tôi và ông không có ân oán gì, tại sao ông lại ra tay với Đông Phương Thần Đảo? Nếu ông muốn Tây Đảo, bọn tôi sẽ cho ông. Tôi có thể lập tức ra lệnh cho tất cả người trong tộc rút khỏi Tây Đảo, không bao. giờ nữa bước vào đây nữa, được không?”
“Chúng ta đúng là không thù không oán, nhưng trong mắt tôi, các ông nhỏ bé chẳng khác gì đám kiến, lế nào ông bóp chết một con kiến mà còn phải gây thù với chúng sao?”
Người đó khẽ cười, làm ra bộ dạng chẳng quan tâm.
“Ông...
Đông Phương đảo chủ cứng họng.
“Đảo chủ, người này hoàn toàn không nói lý, nếu đã thế thì đánh với ông ta một trận, người trên đảo chúng ta không sợ một mình ông ta”.
Có người không phục nghiến răng rút kiếm ra, chuẩn bị lao đến đánh.
Nhưng lúc này.
Vèo vèo vèo...
Lại có mấy bóng người đáp xuống.
Khí tức đáng sợ lập tức lan ra khắp xung quanh.
Mọi người đều thấp thỏm, ai cũng cực kỳ sợ hãi.
Họ đều thấy cơ thể mình trở nên cứng đờ khi bị khí ý đáng sợ này ảnh hưởng, muốn động đậy cũng vô cùng khó khăn.
“Ai nói với ông là tôi chỉ có một mình?”
Người đó cong môi nở nụ cười giễu cợt.
Sau đó có bốn bóng người từ bên ngoài bước vào.
Da đầu mọi người tê lại, đều không biết nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814949/chuong-4172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.