Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
“Giờ thì chúng ta có thể yên tâm ở lại học viện Huyền Y Phái rồi”.
Châu Thời Vận kích động nói.
“Anh Mặc, tại sao chúng ta không nói thật với chủ?”, Tử Ngải không nhịn được hỏi.
Thực ra cô ta đã nhiều lần muốn vạch trần Châu Mặc, nhưng vẫn kiềm chế được.
“Nếu nói thật thì chắc chắn điện chủ sẽ rất tức giận. Cho dù chúng ta nói với bà ấy rằng ở lại học viện Huyền Y Phái sẽ có lợi ích, nhưng bà ấy vẫn vì thể diện mà bắt chúng ta về. Điện chủ là thím của tôi, tôi biết rõ tính tình của bà ấy, bà ấy rất coi trọng thể diện, không cho phép. chúng ta ở nơi xa xôi hẻo lánh này đâu”.
Châu Mặc lắc đầu nói. Mọi người lặng lẽ gật đầu.
Cả đám Châu Thời Vận quyết định ở lại học viện Huyền Y Phái, Lâm Chính cũng không quan tâm đến bọn họ nữa, bọn họ muốn ở bao lâu thì ở, chỉ cần không gây. rắc rối cho anh là được.
Tính toán thời gian, Lâm Chính liên lạc với Đông Phương đảo chủ, quyết định đến đảo chữa bệnh cho chú hai Hạ của ông ta.
Nhưng anh sợ Diệp Viêm sẽ bất ngờ ập tới, nên định xuất phát ngay trong đêm, hôm sau quay về, không thể chậm trễ.
Lâm Chính rời đi một mình, không nói với ai, chỉ bảo Cổ Cương sắp xếp thuyền rồi vội vã đến đảo.
Biết tin Lâm Chính đến, ngay trong đêm Đông Phương đảo chủ đã triệu tập người trên đảo chờ đón anh ở cảng.
Sau trận chiến với Thiên Ma Đạo, Đông Phương đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814945/chuong-4168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.