Đám người Châu Mặc, Tử Ngải cho rằng Lâm Chính chiêu đãi bọn họ cho dù không được coi là bữa tiệc cấp nhà nước thì ít nhất cũng phải đến khách sạn năm sao sang trọng chứ? Nhưng khi cả nhóm theo Lâm Chính đi vào nhà ăn, †ất cả đều sững sờ.
Đây là một nhà ăn rất bình thường, bất kể là công nhân hay là người của Dương Hoa đều phải xếp hàng lấy cơm.
“Anh bảo chúng tôi đến đây ăn cơm hả?”
Tử Ngải trừng lớn hai mắt nhìn Lâm Chính, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
“Có vấn đề gì sao? Bình thường tôi cũng ăn cơm ở đây đấy”.
Lâm Chính liếc nhìn cô ta nói.
Tử Ngải im lặng.
Cô ta không biết thực lực của Lâm Chính cao hơn cô ta bao nhiêu, nhưng nếu nói nhân vật lớn đều ăn cơm ở đây thì cô ta thật sự không thể nói được gì nữa.
Nhưng cô ta không hiểu.
Với thân phận và thực lực của Lâm Chính, cho dù có thua kém Long Vương Điện, nhưng muốn hưởng thụ vinh hoa phú quý không phải chỉ là chuyện nhỏ sao?
Anh cần gì phải chịu khổ ăn cơm ở đây chứ?
“Anh họ? Chị Ngải? Sao hai người ở đây?”
Lúc này, Châu Thời Vận đang mặc đồ lao động cùng nón bảo hộ nhìn thấy nhóm người này, lập tức mừng rỡ, cầm một chiếc bát thép còn mới chạy tới.
Người của Long Vương Điện đều sững sờ.
Người trước mặt này là Châu Thời Vận - con trai của Điện chủ ư?
“Thời Vận, cậu chịu khổ rồi!”
Châu Mặc lúng túng ra mặt, sau đó tức giận nhìn Lâm Chính: “Thần y Lâm quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814940/chuong-4163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.