"Tử Ngải, đừng ra tay! Người của chúng ta còn ở trong tay bọn họ, cô mà ra tay, thì mấy người Thời Vận phải làm sao?”
Người đàn ông bên cạnh ngăn cô gái lại.
Cô gái tên Tử Ngải ngừng lại, nhưng sắc mặt vẫn còn tức giận.
"Dương Hoa chẳng qua chỉ là một thế lực nhỏ, không có gì cả, lúc đi vào tôi đã liếc nhìn, nơi rách nát tả tơi này của bọn họ chỉ có một vài võ giả Dương Hoa ăn mặc vô cùng giản dị, một nơi thôn quê nghèo nàn như đất hoang thế này, cô cần gì phải gây khó khăn cho bọn họ chứ?”
Người đàn ông cười nói.
"Đúng vậy! Một đám nhà quê! Chúng nên cảm thấy vinh dự khi chúng ta ở đây!"
Tử Ngải khịt mũi, cơn giận trong mắt vẫn không giảm bớt: "Nhưng tên thân y Lâm này dám bắt người của Long Vương Điện chúng ta! Thật sự không thể tha thứ! Lát nữa tôi phải làm cho anh ta bẽ mặt! Châu Mặc, anh nhất định không được ngăn cản tôi!”
"Ra oai phủ đầu là được, nhớ kỹ, chúng ta đến đây để cứu người, cứu được người về, cô muốn làm gì thì làm”.
Châu Mặc mỉm cười nói.
"Được! Chờ anh ta đến, tôi sẽ cho anh ta hai cái bạt †ai trước, để anh ta không dám khinh thường Long Vương Điện chúng ta!"
Trong mắt Tử Ngải hiện lên vẻ hung ác, khóe miệng nhếch lên, lộ ra nụ cười đểu, lẳng lặng chờ Lâm Chính đến.
Ngay lúc này.
Phùt
Một luồng khí tức bá đạo đột nhiên bao trùm toàn bộ phòng tiếp khách.
Người của Long Vương Điện đều thay đổi sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814938/chuong-4161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.